Họ – những ma cô được đám chân dài gọi bằng danh xưng nghe có vẻ rất thân thiết là “mẹ”, xưng “con”, cho dù có thể “mẹ” chỉ hơn “con” 1-2 tuổi. Những kẻ mang gương mặt đàn ông nhưng tâm hồn yếu ớt như phụ nữ này lại có quyền lực khủng khiếp đối với các cô gái đang nằm dưới sự điều khiển của họ…
Bởi thật đơn giản, ma cô chính là người quyết định miếng cơm manh áo của các cô và ràng buộc các cô bởi những khoản vay với lãi suất cắt cổ, có khi làm hết cả đời gái gọi cũng chưa chắc đã trả hết nợ.
Quán trà L. trên phố Phan Đình Phùng (Hà Nội) luôn tấp nập từ 10h đêm đến 2h sáng hôm sau. Khách quen của quán trà này là một gã ma cô được đám chân dài gọi là “mẹ T.”.
Đi theo “mẹ” lúc nào cũng có vài cô gái váy ngắn, trang điểm kỹ càng khiến các cô càng quyến rũ hơn về đêm. Mỗi lần “mẹ” nghe điện thoại là một “con” lại lên đường.
Cô nào mà sau 0h vẫn chưa có khách thì lập tức “mẹ” dắt ra… toilet cầm quẹt gas hơ tứ phía, cất giọng eo éo: “Con gái con lứa gì mà ế thiu ế chảy” trong tiếng cười rúc rích của cô gái.
“Mẹ T.” nổi tiếng là đồng bóng, nghe đám “con gái mẹ” đồn thì “mẹ” ghét cay ghét đắng cái thằng nào mà gọi “mẹ” là “anh”, gọi điện thoại cứ “anh anh, em em” là “mẹ” ghét lắm, kiểu gì “mẹ” cũng cho cô xấu nhất đi tiếp.
“Mẹ” thích được gọi là “cô”, hoặc có anh nào hiểu tâm lý, cứ gọi mẹ là “cái con đĩ này” thì có khi còn được khuyến mãi “mua 1 tặng 1”.
“Mẹ T.” nuôi chị em nhà “M. cận” lâu nhất và cũng “tình nghĩa” nhất. Nghe đâu cô chị đi bán dâm thường kéo theo cô em đi để truyền nghề, đến khi cô em “đủ tuổi” thì cả hai chị em đầu quân cho “mẹ T.”.
Có nhà có cửa đàng hoàng ở Hà Nội nhưng hai cô bỏ nhà đến ở đại bản doanh của “mẹ T.”, đó là một căn phòng bẩn thỉu trong một khu lao động. Các cô trở về đó vào buổi sáng và ngủ vùi cho đến đầu giờ chiều.
“Mẹ T.” sinh hoạt cùng các “con”, có khi còn ôm các cô ngủ, thỉnh thoảng thích chí, “mẹ T.” hay lôi “hàng” của mình ra so sánh với các cô và thắc mắc rất… ngộ nghĩnh: “Mình với nó giống nhau sao… nó lại không giống mình nhỉ?”.
Gọi là “con” nhưng xưa nay, “con” nào nuôi chả thịt, những gã ma cô thời nay thấm cái điều ấy lắm, chúng không “ăn” được thân xác các cô theo nghĩa thô thiển thì sẽ ăn phần trăm tiền của khách làng chơi.
Thông thường, mỗi lần đưa “hàng” đến cho khách, ma cô nhận tiền trực tiếp và ăn 30%. Trong đám gái gọi, ma cô chia ra nhiều loại, 500 ngàn, 1 triệu, 1 vé, 2 vé… tùy thuộc vào nhan sắc của các cô.
Nhiều khi hết “hàng”, ma cô giở bài bẩn, đi kiếm “hàng lởm”, đôi khi chỉ là vợt một vài cô đứng đường mang đến cho khách, mồm vẫn hét giá “hàng 1 triệu”.
Chiêu này xem ra chỉ lừa được mấy gã “Tây ba lô” hoặc mấy anh người Đài Loan đã quá quen với các cô gái da trắng, chân dài, “mẹ T.” hiểu sở thích của mấy ông này lắm nên không dại gì trưng ra “hàng xịn”, cứ “6677” (xấu xấu, bẩn bẩn) họ lại thích hơn.
Nhưng mà đem bài này để qua mặt mấy thằng lõi đời trong nước thì rất có thể bị ăn đòn như chơi.
Đến bây giờ, “mẹ T.” còn nhớ như in cái lần trót dại đem “con hàng lởm” đến cho một khách hàng ruột, thằng này vốn ăn chơi có nghề, thế nên vừa nhìn thấy “hàng”, nó quay ra chửi “mẹ” té tát.
Cái thằng đến là mất dạy, chửi thì cứ chửi, “mẹ” sai thì sẽ sửa, thế mà nó nhấc bổng “mẹ” ném vào tủ, bắt ngồi trong ấy, hễ thò đầu ra là nó đấm cho một phát.
Mà tệ, sức vóc đàn ông như nó, “mẹ” không chịu nổi một cú. Thế mà nó còn dọa sẽ gọi vài thằng… như “mẹ” lên tập kích “pháo giàn” khiến “mẹ T.” toát mồ hôi hột.
Ngồi mãi trong tủ, rồi cũng đến lúc “mẹ” muốn ra ngoài, đi giải quyết một số nỗi buồn, vừa mở mồm xin đã bị nó chửi “làm… gì có cái… mà đòi”. Cay thế không biết. Rồi quen mồm, “mẹ” nỉ non: “Cô ơi tha cho tôi”, nó càng điên tiết tặng cho thêm vài cái đạp vẹo hết cả xương sườn.
Bữa ấy, “mẹ T.” bị nó giam trong tủ đến gần hết một ngày, chỉ nghĩ lại thôi cũng thấy sởn gai ốc.
Đời ma cô cũng có lúc tủi nhục thế đấy!
Trong giới ma cô, nổi tiếng nhất là “T. bướm” ở Sài Gòn, gã này vừa rồi bị Công an bắt, giờ thì đang nghỉ mát dài hạn trong trại giam cùng với “thị Phố” – mụ đàn bà được giang hồ đồn thổi nhờ thương hiệu Yến Vi một thời.
Đám ma cô hầu hết là biết nhau, vì nhiều khi chúng phải trao đổi “hàng”, coi như cũ với người này nhưng lại mới với người khác.
Và phạm vi hoạt động cũng không giới hạn ở một tỉnh, thành nào, có khi “mẹ T.” phải đem quân vào tận Sài Gòn và ngược lại, các ma cô trong ấy cũng đem “quân” ra ngoài này.
Chỉ có điều không hiểu tại sao, làm nghề ma cô lại đa số là đám trai đồng tính. Theo một số gái mại dâm thì rất nhiều cô thích đầu quân cho đám này là bởi những người “8 vía” làm ăn thường nhiều “lộc”, ít khi bị vồ, một lý do khác mà theo như “M. cận” cho biết là những người này cùng… giới nên không có chuyện bóc lột tình dục như một số gã bảo kê vai u thịt bắp vẫn làm.
Nhiều khi chúng nó hứng lên, đưa các cô ra chiêu đãi chiến hữu, toàn những thằng mặt đầy tiền án, trán đầy tiền sự thì hôm sau chỉ còn nước chống nạng.–PageBreak–
Không đọa đầy các cô gái ở trong căn phòng hôi hám, bẩn thỉu như “mẹ T.”, “mẹ K. chột” lịch sự hơn, “mẹ” thuê cho các cô hẳn 2 phòng sạch sẽ trong một khách sạn ở khu phố cổ.
“K. chột” vốn là đàn ông, nhưng đến tuổi dậy thì, gã bỗng thích đàn ông, một lần trót dại ôm thằng bạn cùng lớp sờ mó, bị nó phản ứng cho ăn đòn, bàn tay đeo nhẫn sắc cạnh của nó làm thành một vết sẹo ngay đuôi mắt K., từ đó có tên là “K. chột”.
Nhà gã này giàu có cỡ, gã vào nghề ma cô không phải để kiếm tiền mà chỉ đơn giản là gã thấy nó nhẹ nhàng, rất hợp với bản tính dịu dàng, nữ tính của gã.
“K. chột” hay dẫn các “con” đi uống cà phê buổi chiều ở một quán trên một phố trung tâm. Quán này đẹp, lịch sự nhưng nếu vào đây mà chỉ có ý định uống cà phê không thôi thì lập tức bị soi ngay. Bởi từ lâu nó đã được dân chơi biết đến là nơi tụ tập của các chân dài đợi đến lượt đi khách.
Đã có lần phóng viên bản báo mục kích tận nơi và thấy cả những cô nàng đang còn mặc áo đồng phục trường THPT cũng ngồi đây, đang được các đàn chị dẫn đường chỉ lối.
Tuy nhiên, “mẹ K.” cũng từng tiết lộ với một “đồng nghiệp”, có lần “mẹ” phải dùng chiêu đặt may áo đồng phục THPT để khoác lên người một hai cô mới vào nghề, có khuôn mặt măng tơ nhất, tức thì giá của các cô đội lên gấp 2, thậm chí gấp 3 luôn. Điều đó cũng đồng nghĩa với phần trăm “mẹ K.” cắt phéng cũng gấp vài lần.
Biết tâm lý khách làng chơi, khi đã phải điện cho “mẹ” tìm “hàng” tức là đã “khó nói” lắm rồi, vì thế những ma cô lọc lõi như “mẹ K.” không dại gì vội vàng đưa “hàng” tới ngay.
Mặc kệ chúng mày đợi, cứ phải mất thêm vài cú điện thoại nữa, “mẹ” ngâm thêm 1-2 tiếng, rồi mới thủng thẳng chở “hàng” tới, lúc ấy thì “hàng” to, “hàng” bé, “hàng” béo, “hàng” gầy cũng đều trôi hết. Hoặc là các ông khách khi ấy đã quá say, hoặc là như cá gặp được chậu nước, chỉ muốn nhảy ào ngay vào. Các “con mẹ” cứ gọi là… khỏe re!
Nhiều gái mại dâm tức nổ mắt khi bị các “mẹ” ăn cướp… trên giàn mướp vẫn phải ngậm đắng nuốt cay, bởi có được 30% ấy không phải tự nhiên, các “mẹ” cũng phải lăn lộn ở các vũ trường, quán bar, làm quen với các ông khách… nhìn là ra tiền, rồi cho số điện thoại, rồi thỉnh thoảng phải nỉ non tiếp thị: “Có con hàng mới toe nè anh, có mấy khách đặt rồi mà chỉ giữ riêng cho anh thôi đó”.
Đẳng cấp của ma cô phụ thuộc vào số lượng khách họ quản lý, cũng làm tour xuyên Việt, cũng điều phối ra Bắc vào Nam, thông thường mỗi ma cô quản lý khoảng 30 “con gái ruột”, chưa kể gái mại dâm hoạt động theo kiểu “dã chiến”, ban ngày vẫn đi làm, đi học, khi “mẹ” gọi mới đi.
Thực ra, các cô gái mại dâm có thể hoạt động độc lập, không cần phải nằm trong đường dây của ma cô, nhưng đám ma cô lại ràng buộc họ bằng những khoản vay với lãi suất cắt cổ, có khi làm hết cả đời gái gọi cũng chưa chắc đã trả hết nợ.
Như trường hợp của chị em nhà “M. cận” là một điển hình. Ai biết được rằng, xe Piaggio LX chị em cô đi thực ra đang mang tên “mẹ T.”, coi như chị em cô vay tiền của “mẹ” để mua xe, bao giờ làm đủ tiền thì trả.
Thế nhưng với lãi suất 6% đến 10% một tháng, lãi mẹ đẻ lãi con, lại cộng với tiền son phấn, quần áo, di động, giày dép và hàng tá phụ tùng để “làm hàng” nữa, “mẹ” cũng bỏ ra mua nốt thì thử hỏi, đến bao giờ chị em cô mới trả được hết nợ.
Vẫn biết là bị bọn ma cô chèn ép, ăn bẩn trên thân xác mình nhưng nhiều cô phải cam chịu vì những ràng buộc không tên với thế giới ngầm này, nhưng cũng có cô tự bắt mối cho mình, mỗi khi kiếm được khách xịn, họ xin số điện thoại và từ lần sau hợp đồng trực tiếp với khách, cắt cầu, không phải chia 30% tiền đi khách cho “mẹ” nữa.
Thế nhưng, nếu bị phát hiện, không khéo bị ma cô thuê đầu gấu dằn mặt, đồng nghiệp tẩy chay hoặc bị lừa đi với 3-4 thằng một lúc thì lần sau có nhử kẹo cũng không dám.
Ma cô là những kẻ máu lạnh, chúng sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn để ép các gái mại dâm phải hoạt động theo sự điều khiển của mình, nhiều cô muốn hoàn lương nhưng bị o ép về tiền bạc, nợ nần hoặc nhiều kẻ dùng thủ đoạn xấu xa, bí mật chụp ảnh các cô lúc đang quan hệ với khách để khống chế, muốn hoàn lương chỉ còn cách bán xới đi nơi khác.
Tiếng là chúng nuôi các cô nhưng sự thực thì chính các cô phải thường xuyên bán đi cái vốn tự có để nuôi mình và nuôi chúng.
Điều đáng nói là hiện nay ở các thành phố lớn như Hà Nội, TP HCM đang tồn tại những đường dây mại dâm hoạt động quy mô, chặt chẽ dưới dự điều hành của những ma cô như “mẹ T.”, “mẹ K.” với nhiều ngón nghề tinh vi nhằm đối phó với các cơ quan chức năng, gây ảnh hưởng xấu cho xã hội.
Thời gian vừa qua, lực lượng Công an cũng đã bắt giữ nhiều ma cô như “T. bướm”, “thị Phố” nhưng đó chỉ là những phần tử rất nhỏ trong thế giới ma cô mà chúng tôi tìm hiểu được.
Theo Báo An ninh thế giới