Tại một số quốc gia châu Á, người ta đã quen với kiểu sống và tìm kiếm sự công nhận của người khác như cha mẹ, bạn bè, nhà vợ/chồng, bạn học, đồng nghiệp, người thân, thậm chí là sự công nhận trong ánh mắt thoáng qua vài giây của người hàng xóm.
Chúng ta không thể chấp nhận con người thực của chính mình, càng không biết cách khiến cho cuộc đời trở nên phong phú và ý nghĩa hơn. Các thế hệ đi trước chúng ta ít có sự lựa chọn, nên phần nào đó họ thường giáo dục chúng ta như thế, liệu chúng ta có muốn theo cách như vậy để giáo dục các thế hệ tiếp nối hay không?
Đọc toàn bộ nội dung tại đây (Do không biết ai dịch và nguồn ở đâu, tránh việc hưởng lợi cá nhân nên tôi lưu lại ở Evernote)
Nhìn thấu lòng người qua cái nhìn đầu tiên
Muốn đánh giá phẩm chất của một người đàn ông, hãy nhìn đôi giày anh ta đi. Đôi giày là biểu tượng cho sự từng trải. Nếu đôi giày của anh ta mang hoàn toàn mới mẻ và bóng loáng, thì anh ta có thể là người rất ít trải nghiệm. Nếu đôi giày anh … Đọc tiếp→